Minh Nhat's blog
  • Minh Nhật
  • Lang thang
  • Nhiều chuyện chút
  • Mỗi tuần 1 công việc
  • Liên lạc

Gia vị nhớ nhung

16/7/2014

0 Comments

 
Được truyền cảm hứng từ bài "Gia vị nhớ nhung" của anh Khắc Huy, nên thôi cũng tập tành viết một bài "Gia vị nhớ nhung" của mình, mà tất nhiên là hổng đụng hàng. Dân miệt vườn, sông nước miền Tây thì hẳn là khác dân xứ Nẫu sống trên núi rồi, bởi dzẫy cho nên, giống cái tựa đề chớ bài vở ắt phải khác.

Cái hên là cũng được đi đây đó nhiều hơn trang lứa đôi chút, được ăn ngon nhiều hơn người ta một chút, khẩu vị có chút dễ chiều, ấy nên đi tới đâu cũng dễ dung nạp đặc sản xứ ấy. Nhưng mà, nói về món ngon, sơn hào hải vị gì đi nữa cũng chưa chắc, một món mà gọi là ngon thì ngoài chuyện hương vị của nó có phù hợp với khẩu vị của mình hay không, thì cái không gian mà mình ăn nó ra sao, người mình cùng ăn là ai hay câu chuyện liên quan tới nó thế nào, đó, vậy thì mới có cái món ngon được.
Picture
chả ram và lụi
Như hồi nhỏ, lúc nhà còn chưa chuyển lên Pleiku, Ba hay dẫn đi ăn cái món bình dân hết chỗ nói là cháo lòng, mà phải là đúng cái quán cháo lòng ở đối diện với trường mẫu giáo cũ, nay là trụ sở của truyền hình cáp, bên cạnh là nhà cô Thanh dạy tiểu học, thì mới ngon. Ngon bởi ăn cháo lòng thì phải huyết heo, lòng ăn có hơi "nhẫn nhẫn" nhưng mà có thêm chút nước mắm rồi bỏ thêm ít bánh tráng vào nữa thì hài hòa, có đắng chút thì cũng cứ bảo là ngon. Bữa nào mà chỗ này đóng cửa thì thôi ghé xuống cái quán xập xệ dưới chỗ cũ, chỗ đối diện nơi mà hay có cái đu quay ngựa để bữa nào có ít tiền là lén ăn xong sẽ trả 200 đồng lén ngồi ngựa một chặp cho đã mới về. Đấy, cái món cháo lòng kiểu này, đơn giản lắm mà có lên Pleiku miết chưa ăn lại được, ở Sài Gòn thì càng không thấy. Thèm lắm biết không?

Hay như, chẳng cần phải nói là cái sự sáng tạo của dân Bình Định với cái món bánh tráng. Mỗi sáng dậy mà được làm 2 kèn bánh cuốn là sướng nguyên buổi luôn rồi. Món bánh cuốn này cũng đơn giản có nhưn là lụi (thịt bò nướng), nem nướng, trứng vịt luộc, rau và nhứt định phải có chả ram, linh hồn của bánh cuốn. Cuốn như vầy thì ăn cỡ nào cũng thấy giòn, chấm với nước mắm đậu phộng có pha thêm chút nước ướp thịt nấu lên nữa là bá cháy bù chét luôn. Món này thì có ăn ở nhà hay ăn ở đâu cũng được, miễn sao nhứt định phải có chả ram và mắm đậu phộng là được. Ờ thì cái khẩu vị của mình là phải dzẫy.
Picture
bánh cuốn 4 Bê - Tây Sơn, Bình Định
Mấy bận giỗ quải cũng dzui. Cả nhà tụ tập xúm xít lại nấu nấu nướng nướng, lúc đó sướng nhứt là chờ ăn vụng, mà đúng hơn là ăn vụng mấy cái vụn. Nghĩa là sau khi cắt xong chả ram, nem, chả lụa, heo quay, ... thì kiểu gì cũng còn lại mấy cái vụn, đứa nào mà chực được cái tô có mấy cái vụn này là nhứt rồi, ăn vậy mới đã. Chớ còn ăn vụng mấy miếng "quyên" (nguyên) hay như chả ram mới chiên xong thì kiểu gì cũng bị la té tát. Ăn dzẫy chớ mà vào lúc cũng xong ăn nữa thì cũng cứ đã như thường, bởi lúc mà mọi người cúng tế thì cả đám nhỏ mấy anh em dzí nhau khắp cái nhà, bày hết trò này tới trò kia, chơi đã đói rồi vô bàn ăn gì mà chả ngon. Mà phải nói thêm, lúc nhỏ được ở dưới bếp ngồi ăn chứ không phải lên trên ngồi chung với người lớn, cái không khí ăn dưới bếp mới đáng nhớ.

Mà mấy hồi từ Pleiku dzìa, cũng hay chỗ là chả biết từ hồi nào mấy anh em trong nhà thích cái vụ chui vô hồ cá bỏ không trên sân thượng để "bày tiệc". Cái tiệc cũng ngộ, sẽ có bimbim, bánh kẹo gì đấy, nhiều bữa là tô cơm thịt kho măng mà ngoại mới nấu xong. Rồi sẽ có cảnh cắm đèn cầy, hát hò rồi mới ăn. Hoặc có bữa, ông anh họ giỡn chơi, cả đám đang ngồi trong cái hồ ổng lên lấy miếng ván bịt lại rồi hù chơi. Ăn uống kiểu vậy mà thấy nhớ hoài, thấy ngon hoài đâu phải bởi cao lương mỹ vị chi, mà bởi cái không khí ấm cúng đầy kỷ niệm đáng yêu, đáng nhớ đấy đó chớ.

Cũng nhớ mấy bữa gần Tết, hồi xưa nội ngoại gì cũng hay đổ bánh thuẫn, hay làm mứt dừa, ngồi ăn chực thiệt là vui đời con trẻ. Bánh thuẫn mà mới đổ xong ăn liền là ngon nhứt, chớ để lâu nguội thì mất cái ngon đi rồi. Mớ đường đủ thứ màu sắc sau khi làm mứt dừa cũng là thứ mà đứa nhỏ nào trong nhà cũng săn đón, mẻ mứt mới xong 1 cái là nhao nhao đòi rồi. Cái này là ngoại hay làm nhứt, giờ ngoại lớn rồi không làm nữa chớ có làm thì "đám trẻ già đầu" tụi tui chắc hãy còn nhao nhao như hồi xưa.

Ờ thì cũng lớn lên đi học đi làm xa nhưng mà mỗi bận dzìa nhà thì tui cũng chỉ thích ăn mấy món như rau muống xào, bánh hỏi lòng heo (hoặc heo quay), hay chút cá kho tộ với cơm trắng, vậy thôi cũng đủ rồi. Nhớ cái lần đi Philippines, anh bạn dẫn tới cái quán có món rau muống xào ăn mà nghẹn ngào luôn, cái sự vô tình này làm nhớ nhà hết thảy. Rồi ngày tất niên, ăn mấy món đơn giản như canh khổ qua, lát cá thu, mấy miếng chả ram, năm nào cũng như năm nấy nhưng mà không có lại thấy thiếu thiếu.
Picture
bữa cơm tất niên
Bây giờ, ngày ba bữa ngoài đường, ăn cơm tiệm, lâu lâu mới vào bếp mà cũng chỉ được ba bảy hăm mốt là hết. Chắc bởi thiếu cái không gian quen thuộc, con người quen thuộc, cái mùi cái vị quen thuộc. Dzẫy chớ mà, thử lỡ gặp lại được coi chắc gì đã ăn được hết món, hết bữa, ngon nhưng nghẹn quá mà.

Thôi, ăn tiệm cũng được nhưng hãy nhớ giữ chút nhớ nhung hương vị ngày xưa.
Minh Nhật
0 Comments

KHI MỘT CÔ GÁI UỐNG BIA

6/5/2014

0 Comments

 
Picture
Nguồn: Pinterest
“Uống bia là một nghệ thuật và người uống bia hãy thể hiện mình là một nghệ sỹ”

Tan học, tôi tạt vào Circle K cốt là để tìm cho mình một nơi tránh nóng. Cổ họng tôi cháy khát, mồ hôi chảy xuống hai bên mang tai. Cái thời tiết oi bức này thiệt làm cho con người ta khó chịu. Dạo ngang qua quầy thức uống, tôi với tay lấy chai Moutain Dew. Chợt khựng lại, trong đầu tôi lóe lên một ý nghĩ khác.
Picture
Từ Internet
Đặt chai bia xuống bàn, khá nhiều ánh mắt đổ dồn về phía tôi. Con gái uống bia! Lạ lắm chăng !?

Đây là lần đầu tiên tôi đi uống bia một mình. Chỉ là tôi muốn tìm cho mình một cảm nhận khác về bia. Tôi chưa đủ trình độ để nói về cái gọi là thưởng thức bia nhưng ít ra cũng biết loại nào khi uống vào sẽ không bị đau đầu.

Bia - tôi đã từng uống nhiều, cũng biết được vài ba loại. Tôi chỉ thường uống bia với bạn bè vào những dịp họp lớp hay sinh nhật, và tôi uống vì ham vui là chính. Những lúc đó sẽ có một đứa ngồi canh thùng bia rồi phân phát cho từng người sao cho đảm bảo  được sự “công bằng”, xuống lon hay lên lon cũng phải đều, vậy nên hồn ai nấy giữ. Vừa dứt tiếng “1, 2, 3 zdooo” là đứa nào đứa nấy 100% cạn hết ly. Khi đó, kỳ thực tôi chỉ biết mình đang uống một thứ nước có cồn, nhiều ga và có vị đắng.

Việc tôi ngồi uống bia ở đây dường như đang là trung tâm của sự chú ý. Bỏ qua mọi cái nhìn đầy vẻ hoài nghi kia, tôi thản nhiên thưởng thức món sinh tố lúa mạch một cách chậm rãi, thong thả. Bật nắp chai bia, một mùi hương thanh khiết tỏa ra, tôi nhấp ngụm đầu tiên. Lớp bọt bia mịn màng tan dần trên đầu lưỡi, từ từ đi xuống cổ họng, đập tan ngay cơn khát. Cảm giác như đang được tắm dưới dòng suối mát lành giữa ngày hè oi ả. Đắng, có chút vị đắng nhưng vẫn ngọt – đắng đầu lưỡi, nhưng ngọt về sau. Sao trước giờ tôi không biết điều này nhỉ. Cứ như thế, bia “chạy” khắp cơ thể tôi, luồn lách qua mọi dây thần kinh, thức tỉnh các giác quan, một cảm giác sảng khoái đang lan tỏa.
Picture
Nguồn: Pinterest
Thiết nghĩ bia đâu có phân biệt giới tính. Ví như lúc xưa, con gái mà uống bia, thế nào cũng bị đánh giá là con gái hư; trong khi con trai được xem là mạnh mẽ, cá tính. Vì con trai uống bia là điều hiển nhiên. Nhưng giờ đây, men say không còn là thước đo giá trị của phụ nữ hay sự bản lĩnh của đàn ông nữa. Bia đơn giản chỉ là thức uống giải khát dành cho người biết thưởng thức. Tôi đến với bia khi tâm trạng phơi phới – bia cùng tôi sẻ chia niềm vui. Và tôi cũng tìm đến bia khi trong lòng chất chứa nhiều điều khó nói – bia sẽ cùng tôi san sớt nỗi buồn.

Tôi nghĩ sẽ có nhiều người không có cái nhìn thiện cảm khi thấy tôi uống bia, nhưng tôi không quan trọng việc đó. Quan trọng là tôi thưởng thức nó như thế nào.

Còn bạn nghĩ gì khi thấy một cô gái uống bia?
Picture
Nguồn: Pinterest
Viết bởi Minh Khuê
0 Comments

Con có muốn làm Con của Ba?

17/2/2014

0 Comments

 
Này Con, người Con mà Ba còn chưa biết hình hài, mặt mũi ra sao. Ba chẳng biết rồi bao nhiêu năm nữa Ba sẽ có Con Ba vẫn tin ở một chiều không gian nào đó, Con đã lớn khon và biết đâu có thể tình cờ đọc được những điều này, không biết lúc đó Con sẽ nghĩ thế nào nhỉ? Ba của Con lúc đó có thế này không?

Ba sẽ không nuông chiều Con. Tuyệt đối là thế.

Picture
Nguồn: internet
Cho dù nhà chúng ta có khá giả ra sao, nhưng Con hãy nhớ sẽ không có chuyện Ba mua cho Con hàng tá đồ chơi, ngập ngụa trong giày dép và quần áo trẻ con. Con sẽ có vài ba bộ xếp hình như Ba hồi xưa, với Ba, vài ba bộ đó quý lắm. Nó là nơi để Ba sáng tạo ra những điều Ba thích. Với một bộ xếp hình, Ba có thể ngồi chơi một mình lắp thành nhà cửa, công trình, nhưng Ba cũng có thể chơi với anh em của mình, xếp thành khối, kết hợp với vài đồ chơi khác như bi ve, gối là có ngay mô hình trận giả ngay trong nhà. Ba tin, Con có thể làm được hơn thế. Ba không muốn Con suốt ngày cắm cúi vào máy tính và thiết bị số, những đồ vật này Con có thể dễ dàng tiếp xúc và thành thực, nhưng để có thể làm nên những mô hình trò chơi như Ba kể, ấy là kể quá trình Con tháo ráp, suy nghĩ, thắc mắc, làm đi làm lại nhiều lần và cả phải làm nhóm với các anh em của Con nữa. Ba rất cần, Con trưởng thành từ những chuyện nhỏ nhặt ấy.

Hãy tin Ba, Con sẽ có một tuổi thơ đẹp đúng nghĩa.

Picture
Nguồn: tinhte.vn
Con sẽ được chơi bắn bi, lật hình, nhảy dây, ô ăn quan ... Ba sẽ cùng Con làm những điều ấy. Con hãy yên tâm một điều, là nếu mẹ con có la mắng vì Con “chơi dơ” thì nghĩa là Ba cũng đang bị mẹ la, chúng ta "cùng hội cùng thuyền", nên đừng lo, Ba sẽ "đỡ đạn" cho Con.Ngày nay, Con có thể cầm Ipad chơi hàng tá game khủng, nhưng Con à, Ba muốn Con giao tiếp với mọi người, Ba muốn Con cảm nhận thế giới này bằng tất cả các giác quan chứ không chỉ ngồi sofa chơi gamepad. Ba sẽ bắn bi với Con, Con sẽ thấy, Con phải luyện tay, luyện mắt chẳng kém gì mấy game online kia đâu; rồi Con cũng phải suy nghĩ để sao có thể thắng được nhiều nhất. Có đôi khi, có ai đó ăn gian, Con cũng phải gân cổ cãi nhiều lúc đánh nhau bầm dập, nhưng sẽ chẳng sao cả, tuổi thơ của Con cần được trải qua những ký ức đẹp đẽ ấy.

Xin tiền à? Ba có đấy, nhưng Con có thể tự kiếm.

Picture
Nguồn: goasknewton.com
Nếu Con muốn mua đồ, hãy tự kiếm tiền bằng khả năng của mình, mỗi ngày Con có thể làm những việc nhỏ để giúp Ba Mẹ, Con có thể nhỏ tóc sâu cho Ba Mẹ hoặc bất kì việc gì khác. Nhưng xin xỏ, mè nheo, mũng nịu để có được món đồ mình muốn thì không. Chỉ những gì Con có được từ kết quả lao động của mình thì Con mới quý trọng, nâng niu và gìn giữ được. Ba không muốn thấy tủ đồ Con đầy ắp là đồ nhưng lúc nào cũng muốn đòi mua thêm.

Đi bụi sao? Ba đồng ý. Ba ở đây, chẳng phải từ điển sống, nhưng sẽ giải đáp cho Con bất kì chuyện gì Con muốn biết.

Picture
Sẽ có lúc Con muốn đi du lịch đây đó, hãy tự mình kiếm tiền trang trải cho những chuyến đi ấy. Ba Mẹ có thể sẽ có rất nhiều tiền hoặc không có gì cả, nhưng Con an tâm, hãy nói cho Ba hành trình mà Con muốn trải qua, Ba sẽ có những lời khuyên từ những hành trình cũ của Ba. Những chuyến đi của ba trong những ngày nông nổi của tuổi trẻ không chỉ để Ba tích lũy cho riêng mình, mà còn để dành cho Con đấy. Sau đó, Con cứ đi đi, Ba Mẹ sẽ lo lắng nhưng tin Con sẽ vững vàng trên mỗi bước đi của mình cho dù là ở miền đất lạ nào đi nữa. À mà biết đâu, có lúc cả nhà mình lại đi bụi chung? 

Tương lại của Con, nằm trong tay của Con.

Picture
Nguồn: Paulomara.com
Con có thể sẽ vào Đại học hoặc không, với Ba chuyện đó không quan trọng. Nên đừng sợ, nếu chẳng may Con chẳng đậu đại học. Ba mong rằng, Con của Ba sẽ hiểu rõ mình là ai, muốn làm gì và đam mê nằm ở đâu. Con hãy cứ làm điều mà Con yêu thích và cho là đúng, sẽ có Ba ở đây ủng hộ Con. Nói thế, không có nghĩa là bỏ qua lời người khác, dành đôi phút lắng nghe họ, chiêm nghiệm và rút ra bài học cho mình sẽ tốt hơn nhiều Con à.
Con sẽ là người quyết định Con đường mà Con sẽ đi, còn Ba sẽ vẫn ở đây, là Ba của Con, là người bạn của Con.
---
Còn nhiều lắm mà sao viết tới đây Ba cạn ý rồi :D

Ba nghĩ tới đâu, viết tới đó, nếu có thấy lung tung thì cứ nghĩ chắc do Ba già rồi, chấp làm gì :D
Thôi để dành bữa khác Ba viết tiếp, hoặc Ba ngưng chuyển sang chủ đề khác.
---

Cảm ơn Con.

Ba.
(Hai Néo)

0 Comments

Đở thâu nhớ quãy

24/11/2013

0 Comments

 
Nói "hử" thiệt chỉ có zìa quãy mới biết, ý tui là zìa chỗ Nẫu.

Nói "hử" thôi mà đã có nhiều chuyện mắc cừ mà chỉ ở quãy mới thấy. Chiện là hỡ đang chú ý làm cái gì đấy mà tự nhiên có ngừ kiu thì thở nào cũng bật lên "Hử?", bởi zậy nên mới đẻ ra mấy chiện mắc cừ. Vài anh thích xỏ ngừ khác đở cho zui thâu, thấy ngừ ta đang cắm cúi làm gì đấy là hỏi "HỬ đ*t hông?", và "HỬ?" thớ là mắc bẫy liền, 1 phát vào mặt, vừa khăm, vừa khắm.

Chữ "ơi" theo phát âm ở quãy thì đách có cách phiên âm tiếng Việt đúng chính tả nào viết được cho đặng. Nói như, "trời ơi" bị thành kiểu "chầi quâi", hay "đi chơi" thành "đi châi", "ơ" mà nghe đều như "â" cả.Rầu nữa, có chuyện khác nữa zầy, "thâu bi giờ mình nói "rồi" cho rầu ngheng", dạ lạy hồn, zẫy nghĩa là sao? Là "zẫy á".

Cụt lủn, gọn trơn, zẫy mà nói ra nghe thấy mắc cừ, nhớ là mắc cừ chớ không có buồn cừ ngheng.

Nhớ bữa (cái bữa này từ cái hầu mà còn học cấp 2) bà quại tui lên nhà châi, quại giựt mình gì đấy cái la zầy "bớ ông xích lô bà Thủ đô Hà Nậu". Xin lẫu, xứ khác ghé quá đách biết Hà Nậu là cái chỗ nào (nèo). Thấy chưa, zẫy là nhớ thim là nói "ôi" thành "âu" nhưng mà (mè) cũng chú ý chớ không phải cái nào cũng kiểu zẫy hết. Ớ quên, chữ "ê" trong "êm" biến thành "i" thành ra nếu mà nghe kiểu zầy "nói chuyện với thèng im ru luôn" thì không phải là nó im lặng ngủ nghê gì mà là chuyện suôn sẻ ngheng.

Còn cả đống, mà tui không phải nhà ngôn ngữ học, đách tìm hiểu chi chỉ có nhớ seo nói zẫy thâu. Cái tiếng Nẫu nghe nó bốp chát, thô thiển zẫy đó nhưng mà "chất", chớ không "chất" thì mấy ông như Hòi Linh chi mè cất công giẻ giọng zẫy? Đơn giản là "chất" nên mấi làm ngừ ta nhớ mãi không phai đó mè. Thim nữa, tui cá là ai nghe giọng Nẫu rồi cũng dỡ bị ghiền, ghiền vì nghe nó cũng đanh thép đẽ tai, mà phần nữa là cái ngừ Nẫu nói nghe thấy thiệt.

Rầu mà ở Xì Gòn, tự nhiên nghe 2 chữ "dị tẽn" là biết chỉ có ở quãy thâu ngheng.

Nói zìa Nẫu, chắc hết ngày hết giờ.

Viết một hầu cái thèm được nói "Thưa Nậu, Quại, Ba Má ... con ở Xì Gòn mới zìa".

Viết nhiêu đây, đở thâu nhớ quãy.

(Hai Néo)

0 Comments

Người nhà quê

11/12/2010

0 Comments

 
Người nhà quê "kéo" nhau lên thành phố trên chuyến xe đò vào 1 ngày cuối đông đầy nắng và bụi bặm.

Người nhà quê, là hai cha con người dân tộc Nùng ăn vận rách rới, 2 người nhưng chỉ mua 1 chiếc vé. Con gái ngồi vào lòng cha, chật 1 chút nhưng ấm áp.

"Kia là Suối Tiên đó con, đẹp k?" - "Đẹp quá, hôm nào trước khi về Ba dẫn con đi vô đó chơi nha Ba" - khẽ cười, nhìn xa xăm, miệng lầm bầm "ờ thì khi nào đó, mà biết bao giờ nhỉ"

Người nhà quê, là 2 cô bé lên thành phố học. Chậc, ăn học ở thành phố nhưng sao biểu hiện như "người nhà quê" vậy nhỉ? Chân gác lên ghế trước, miệng nói liên hồi những chuyện không đầu không cuối, chẳng để ý đến những người xung quanh, hỉ hả với nhau ... là "duyên quê"???

Người nhà quê, là 2 mẹ con nọ mà làm ồn ào cả chiếc xe cọc cạch đang lăn bánh. Thằng con chừng 5-6 tuổi mà quậy hết cỡ, chạy lên chạy xuống hết cái xe, chọc người này, người nọ. Bà mẹ, hễ thấy con làm sai là quát tháo ầm ỉ, đánh đập thằng nhóc có, chửi thề có, ôi thôi đủ kiểu.

...

Người nhà quê, người ta nhốn nháo, nhặng xị, người ta không được học hành nhiều.

Người nhà quê là đau đáu nghĩ cho con cháu, là dù khổ cực nhưng vẫn luôn có ý chí vươn lên rất cao.

Người nhà quê là tiềm năng cần được khơi dậy, là nguồn lực cần được tận dụng, là đối tượng cần được khai phá.

...

Tôi - NGƯỜI NHÀ QUÊ

0 Comments

    Minh Nhat's blog

    Văn hóa, du lịch, ẩm thực, bia và cuộc sống của Nhật

    Archives

    February 2015
    November 2014
    July 2014
    June 2014
    May 2014
    April 2014
    February 2014
    November 2013
    March 2013
    October 2011
    February 2011
    January 2011
    December 2010
    November 2010
    April 2010
    December 2009

    Categories

    All
    Beer
    Book Reviews
    Homesick
    Miscellaneous
    Travel

    RSS Feed

Powered by
✕